con-gĕro
con-gĕro, ōnis, m. 1. congero, a thief, Plaut. Truc. 1, 2, 6; cf. Fulg. p. 566, 13: congerones qui aliena ad se congregant; so also 2. gero.
{ "content": "con-gĕro, ōnis, m. 1. congero, a thief, Plaut. Truc. 1, 2, 6; cf. Fulg. p. 566, 13: congerones qui aliena ad se congregant; so also 2. gero.\n", "key": "congero2", "type": "main" }