κυρέω
κυρέω, A. Pr. 332, S. Tr. 386: impf. ἐκύρουν [ῠ] Id. El. 1331: fut. κῠρήσω A. Ch. 707, Hdt. 1.112: aor. ἐκύρησα Hes. Op. 755, Archil. 18, Hom. Epigr. 6.6, Hdt. 1.31, E. Hec. 215 (lyr.): pf. κεκύρηκα Pl. Alc. 2.141b:—also κύρω [ῡ], Parm. 8.49, A.R. 2.363, AP 9.710, etc.: impf. ἔκῡρον S. OC 1159; Ep. κῦρον Il. 23.821, h.Cer. 189, h.Ven. 174: fut. κύρσω Democr. 243, S. OC 225 (lyr.): aor. ἔκυρσα, part. κύρσας Il. 3.23, Hes. Sc. 426, Op. 691, E. Med. 1363:— Med., κύρομαι [ῡ] in act. sense, Il. 24.530:—